Hà Nộι CҺẤп Độпg: Ngườι Vợ LạпҺ Lùпg Vùι Xác định CҺồпg Dướι Vườп Rau
“Nếu một ngày nào đó, bạn phát hiện khu vườn xanh mướt trên tầng thượng không mọc từ đất mà từ xác người, bạn sẽ làm gì?”
Tháng 10/2023, Hà Nội chìm trong cái lạnh đầu đông, nhưng không khí tại ngôi nhà nhỏ của anh Lê Minh Quân còn lạnh hơn cả tiết trời. Anh đã biến mất một cách ẩn bí mật, không một từ đặc biệt, không một dấu vết. Vợ anh, Nguyễn Thị Mai, chỉ thảnh thơi nói: “Anh ấy bỏ đi rồi, không bao giờ quay lại.”
Hai con thơ vẫn ngây ngô tin rằng bố đang công tác xa. Nhưng trên tầng thượng, một luồng rau xanh tươi được chăm sóc cẩn thận lại thở ra mùi hôi thối khó khăn. Không huyết, không tiếng vang, chỉ có sự im lặng đáng sợ và câu hỏi lớn: Liệu người chồng mất tích có thực sự rời khỏi ngôi nhà này?
Em trai của nạn nhân, Lê Minh Tuấn, là người đầu tiên không ngờ tới. Chiếc xe máy của anh Quân vẫn nguyên tại chỗ, phủ đầy bụi. Căn nhà quá sản sản, quá sạch sẽ, như thể ai đó đã cố gắng xóa bỏ mọi dấu vết. Nhưng thứ tư Tuấn lạnh sống lưng chính là khu vườn rau trên tầng thượng.
Đất tơi mịn, rau mơ mở, nhưng mùi hương thơm ra không phải phân tích thông thường. Đó là mùi tử khí, nồng nặc và ồn ảnh. Khi gõ nhẹ vào các lớp gạch ngang, âm thanh trống rỗng được tăng lên, có thể bên dưới là một khoảng trống. Tuấn không thể Kìm: “Chị Mai, chị trồng vườn này để làm gì?”
Người vợ đáp lại bằng ánh mắt lạnh băng: “Để các con có rau sạch ăn.”
Không thể chịu đựng thêm, Tuấn quyết định công an. Thiếu tá Trần Đức Hùng cùng đội điều khiển nhanh chóng. Bên dưới lớp đất tưởng tượng vô hại, họ phát hiện ra những túi nilon đen chứa thi thể bị phân hủy. Người đàn ông mất tích không rời khỏi nhà – anh đã được quét dọn ngay dưới hầm ấm của mình.
Tin nhắn cuối cùng của anh Quân gửi cho người yêu cũ tiết lộ độc lập gia đình: “Anh kiệt sức rồi. Ngôi nhà này không còn là nhà nữa.” Điều tra sâu hơn, cảnh sát phát hiện chị Mai đã nghiên cứu kỹ thuật phi tang xác, thậm chí chí học cách trộn thuốc an thần vào đồ uống.
Không phải ghen tị, cũng không phải vì tiền, mà chính nỗi đau sợ mất quyền kiểm soát đã đưa người vợ vào con đường kiện lỗi. Chị Mai sợ nếu chồng ly hôn, cô sẽ mất hai đứa con. Và thế là, cô ấy chọn cách xác định mọi thứ bằng một kế hoạch kinh doanh.
Ngày 13/11/2023, Nguyễn Thị Mai bị tuyên án chung thân vì tội giết người và phi tang thi thể. Trong khi cô lạnh lùng đón nhận bản án, hai đứa trẻ ngồi khóc trong im lặng. Chúng tôi không hiểu tại sao mẹ lại giết bố, tại sao gia đình mình tan vỡ.
Câu chuyện này không chỉ là một dự án mạng mà còn là lời cảnh báo về độc ác có thể ẩn náu bên ngoài bình thường. Công lý cuối cùng đã được thực hiện, nhưng những vết thương lòng thì khó có thể hàn được.